Tháng mười, mưa, nhớ người
Tháng mười/ giá lạnh về chưa?
Nhớ người,
ngồi đếm giọt mưa vắn, dài
Nắng đi/ mây xám u hoài
Xô nhàu tóc rối,
cuốn bay dặm ngàn
Xa rồi/ tình cũng vỡ tan
Moi tim/ vắt
máu cho tràn ý thơ
Hồn như say/ tỉnh dật dờ
Nghe chừng sương khói đang...
hờ hững trôi!
Mình bên nhau,
một đêm thôi
Sao tôi nhớ quá suốt đời
– u mê!
Trăm năm/ vẫn
đợi người về
Dù rằng đêm ấy…
hẹn thề…bâng quơ!
(trong Đặc san Hội Cựu Quân Nhân Kansas City Xuân 1999)
Trầm Mặc Hoa Huyền
Diễn Đàn Văn Học Nghệ Thuật CSV/QGHC và Thân Hữu

