Gian dối
Ngày ở quê, chưa biết gì gian dối
Nay ra thành, em học thói bạc tình
Trên da em, còn dính nước phèn kinh
Mà cứ ngỡ, thân mình là quốc sắc
Nay bên tôi, em yêu thương thề thốt
Mai bên người, em thề thốt thủy chung
Em lả lơi, âu yếm chẳng ngượng ngùng
Lớp son lạnh, em dùng che tội lỗi
Ướt vai tôi, giọt lệ tình cá sấu
Ðêm tiễn đưa, em hứa sẽ quay về
Thế mà nay, biền biệt cuối trời quê
Em vẫn sống đời buôn hương bán phấn!
Ðừng ngụy biện, đừng đổ thừa hoàn cảnh
Gái quê mình, nhiều đứa khổ hơn em
Vẫn yên vui với nếp sống ruộng vườn
Vẫn trong sạch, vẫn thật thà đáng quý!
Không son phấn, nhưng nết na thùy mị
Thương làm sao thời con gái ngây thơ
Xa rồi em, tìm lại, chẳng bao giờ
Về quê cũ, em không còn là em nữa!
                     Trầm Mặc Hoa Huyền

