Cô bé ngày xưa
Tay ngà rót rượu, em mời tôi
Quán nhỏ tàn canh vắng khách rồi
Mặc tình ngoài ngõ sương giăng lạnh
Trong quán ta say mấy kẻ cười?
Lâu lắm, có lần, tôi đã ghé
Uống rượu chờ trăng gởi nỗi sầu
Cô bé bấy giờ còn nhỏ xíu
Ngủ gồi chờ khách giữa đêm thâu
Hồn cô như lụa còn trinh bạch
Tôi khách phong trần say gió trăng
Lều sương, điếm cỏ, đời phiêu bạc
Nhắc đến làm gì chuyện hợp tan
Chừng như lâu lắm... mười năm nhỉ
Lữ khách trở về thăm cố hương
Cô bé ngày xưa giờ đã lớn
Thẹn thùng nhắc lại chuyện đêm sương
Em trách hờn tôi- sao biệt tăm
Quán cũ, người xưa, vẫn nhớ thầm
Cái gã say mèn chờ trăng rụng
Chưa yêu mà ngọt rượu tình nhân!
Đêm nay. Uống rượu. Ta chờ sáng
Trăng có lên đâu để gởi sầu
Thôi thì gởi gió lời ân ái
Chẳng lẽ,lòng cô... chẳng xuyến xao?!
Trầm Mặc Hoa Huyền

