Chiều
Khi không, ,chiều
xuống ơ hờ
Gió chưa đuổi nắng, mà,
thơ đã về
Dường như tiếng hát ngoài đê
Thuở em còn đến, tóc thề còn bay
Rồi tôi,
trông tháng,
đợi ngày
Sương rơi mà ngỡ gót hài em qua
Vườn tình, một thoáng mưa sa
Hương trầm lục bát, đậm đà lòng ai!
Rượu hong đuôi tóc...
còn say
Mắt hong ngấn lệ vơi đầy
thuyền quyên
Theo em chiều xuống thật hiền
Theo thơ chiều xuống, như,
nguyền rủa tôi!
Khác gì đâu!
Những chiều trôi
Nàng thơ chợt đến bồi hồi gót son
Lịm hồn tôi,
giữa hoàng hôn
Lịm đời tôi,
giữa cô đơn!... Những chiều!
Trầm Mặc Hoa Huyền
Diễn Đàn Văn Học Nghệ Thuật CSV/QGHC và Thân Hữu